Mưa vẫn rơi, và lòng ta vẫn cứ ẩm ướt. Ta ghét cái nắng chói chang, và sợ cái hanh hao của gió Lào. Nhưng sao nghe tiếng mưa, ta lại thèm biết bao cái mùi nắng giòn vàng ở quê mẹ.
Ta nhớ lắm cái mùi ngai ngái của lúa mới, mùi bùn non mỗi lần xuống vụ, và càng nhớ hơn cái mùi nồng nồng của những ụ rơm được ủ lâu ngày bị bới lên tìm nấm.
Đi hái nấm |
Ta nhớ những ngày nắng chang chang, ra bụi chuối sau hè ngồi trốn nắng, những đêm hè ngồi trước sân ngắm những rặng tre đang vẽ lên những hình thù kì quái trên nền trời đêm.
Ta nhớ những đêm trên đường Hoàng Diệu, ngồi hút ốc sồn sột trước con mắt ngỡ ngàng của thằng bạn thân, rồi lại ngặt nghẽo cười khi nghe hỏi: "ngon lắm hả ?".
Ta nhớ cũng trên con đường ấy, lại ngồi thảnh thơi hít thở gió sông thổi lên mát lạnh, háo hức ngắm đoàn tàu đêm chạy qua cầu tàu với những ánh đèn vụt qua trên toa và phần nào hiểu hơn cái tâm trạng của Liên trong "Hai đứa trẻ".
Ta còn nhớ những đêm mưa giông như thế này, nghe tiếng ếch nhái kêu lại thấy thằng út lọ mọ xách đèn, một lúc sau đem về một bao to đầy. Và cũng chính nó, cũng lại hí húi làm thịt ếch, vừa cười con chị nó chỉ dám đứng một bên nhìn.
Và bây giờ, trời lại mưa, ta lại càng nôn nao cái cảm giác nhớ nhà, nhớ quê, n
Đến Tết này ta mới được về quê...
Ta nhớ cũng trên con đường ấy, lại ngồi thảnh thơi hít thở gió sông thổi lên mát lạnh, háo hức ngắm đoàn tàu đêm chạy qua cầu tàu với những ánh đèn vụt qua trên toa và phần nào hiểu hơn cái tâm trạng của Liên trong "Hai đứa trẻ".
Tâm trạng của mưa |
Và bây giờ, trời lại mưa, ta lại càng nôn nao cái cảm giác nhớ nhà, nhớ quê, n
Đến Tết này ta mới được về quê...
tag: tâm trạng, tâm trạng của mưa, tam trang, tam trang cua toi