Mình là tín đồ của các loại cốc trong suốt, thú vui này bắt nguồn từ niềm đam mê các loại đồ uống và trà. Trong nhà thường có ít nhất 6 loại trà khác nhau nào quế, mint, dâu, hoa cúc, passion fruit, nhài....và các thể loại trái cây khác.
Sáng nào cũng vậy, tùy vào cảm xúc vui, buồn khi thức dậy mà mình chọn một chiếc cốc/ ly và pha cho mình một tách trà/ thức uống để cân bằng cảm xúc trong một ngày. Chỉ cần nhìn chiếc ly trong vắt, mỗi ngày được thay bằng một màu khác nhau là lại hào hứng bắt đầu một ngày mới.
Buổi tối, khi đặt mình lên giường, cầm trong tay quyển sách cũng là lúc nghe mùi trà thoảng bên tai, bên mũi. Gói lại một ngày với mùi hương và màu sắc khác nhau, chẳng phải rất tuyệt sao.
Yêu những ly thủy tinh là vậy, nhưng từ ngày có con, mình lại ưu tiên cho một loại cốc khác. Đó là ly/ cốc sứ.
Không bao giờ mắng con vì làm vỡ hoặc hỏng bất cứ thứ gì, chỉ an ủi con đừng sợ và giúp con dọn đi (vì khi làm vỡ 1 đồ gì các con đã rất lo lắng và hoảng sợ, đó đã là sự tự trừng phạt rồi, có cần phải đánh mắng nữa không?). Lúc dọn này là một vấn đề. Do cấu tạo, các mảnh thủy tinh trong suốt thường bay rất xa và vỡ thành nhiều mảnh nhỏ, khó nhìn nên rất dễ bỏ sót. Còn xử lý mảnh sứ khi vỡ thì dễ hơn nhiều, mẹ và các con đều nhìn rất rõ nó ở đâu để tránh, các con còn quan sát được mảnh vỡ như thế nào và mẹ, khi dọn cũng giải thích vì sao mẹ cầm như thế, làm sao để không bị thương, vì sao mẹ luôn gói vào giấy cẩn thận, bọc túi nilon và ghi rõ cho các bác lao công : " Mảnh vỡ, xin cẩn thận" trước khi cho vào thùng rác.
Từ ngày sinh con, không biết bao nhiêu lượt cốc đã ra đi, số lần thay mới cũng đã giảm dần, các con mau lớn
Thật là thú vị và ngọt ngào