HAI SÁU TUỔI LẺ...

8:26:00 AM

Hai sáu tuổi lẻ, tôi ngó quanh, rồi ngẫm về những điều được - mất.
Năm ngoái - năm nay, tôi đi một vòng tròn rồi quay về điểm xuất phát. Trên cái vòng tròn mà tôi dạo quanh ấy, tôi được nhiều, mà mất cũng lắm.
Tôi gọi đó là giấc mơ dài. Khi đặt lưng xuống, mọi thứ đến và đi cho đến khi tôi tỉnh lại. Chẳng có gì thay đổi, có chăng, thêm vài vết xước ở tim, mất đi chút niềm tin vốn còn ít ỏi. Dù vậy, dư âm để lại cũng đáng để tôi đánh đổi. Mất đi, để mà trưởng thành.
Hai sáu tuổi lẻ, ngó quanh, chẳng có gì trong tay ngoài một vài mối quan hệ thân quen vốn dĩ. Vật chất, thôi, cũng lại đến và đi. Công danh - sự nghiệp chưa kịp có. Tình cảm - đầy rồi lại vơi.
Một năm, đi nhiều, cảm nhận nhiều, nhưng cũng chai sạn nhiều. Tính cách cũng dần thay đổi. Từ một đứa rụt rè, nhát lại trở nên bạo miệng vô cùng. Từ một đứa lúc nào cũng nghe chuyện xung quanh rồi tự chất vấn, hành hạ mình, nay học được cách “bơ” đi, “kệ, không quan tâm”. Miệng thiên hạ mà, nói đó rồi vứt đó, mình ôm vào chỉ tổ mệt thêm.
Mốc thời gian này so với năm ngoái cũng chẳng có gì thay đổi. Vẫn cảm thấy lạc lõng cho cuộc đời của chính mình. Đi đâu - về đâu? Nhưng trên cái hành trình quay về điểm xuất phát ấy, có những cái tôi thấy đáng đánh đổi.
Thôi thì, cứ coi đó là giấc mơ. Giấc mơ dài, và giờ phải tỉnh dậy. Ngoái nhìn 2015, cảm ơn và trân trọng. Dù hiện tại, tột cùng của sự chán nản, bi quan và đau khổ nhưng vẫn thấy biết ơn rất nhiều. Cảm ơn đời đã dạy tôi cách sống. Cảm ơn TÔI đã trụ vững đến bây giờ.


TrendingMore

Xem thêm