Có một phú ông nọ, đặc biệt rất ham mê tiền bạc, xem tiền bạc như mạng sống của mình, tham lam keo kiệt, cả đời còng lưng kiếm tiền nhưng không dám tiêu xài, chứ đừng nói đến việc làm từ thiện. Vậy, tiền tài nhiều như thế phải làm sao bây giờ? Phú ông đã nghĩ ra cách gom hết tiền của rồi đổi lấy vàng, những miếng vàng được khắc tên của chính mình, chúng được giấu trong hang động ở dãy núi phía sau nhà ông để tránh bị trộm đánh cắp.
Theo năm tháng, số vàng ngày càng nhiều nhưng ông ngày càng già đi, chưa kịp sử dụng thì đã từ giã cõi đời. Do cả đời tham lam, ngu si mê muội, không rộng kết duyên lành, nên sau khi chết, phú ông đọa vào cõi súc sinh, biến thành một con trăn. Tuy phú ông bị đọa làm con trăn nhưng vaanx luôn chấp nhặt ghi nhớ về cái hang cất vàng ở kiếp trước, ngày ngày nó cố thủ ở cửa hang. Dù gặp phải những người thợ săn và tiều phu, nó cũng không hề sợ hãi, thậm chí còn ngẩng đầu khè lưỡi dọa họ.
Những người này khi nhìn thấy nó đều nghĩ: "Con trăn vẫn luôn ở chỗ này, liệu có hại người không?". Để đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra, có một hôm, mọi người cùng nhau bàn bạc hợp sức giết con trăn này. Sau khi giết được con trăn, họ tò mò quay trở lại hang để tìm hiểu thì thấy: "Chà! Tự nhiên sao ở đây có nhiều vàng quá!" nên ai cũng lấy vàng chia nhau tiêu xài.
Tôi thường nói rằng, tiền tài cứ mải lo gom góp, không phải của chính bạn; tiền tài không ngừng được tích trữ cũng không phải của chính bạn; tiền tài không ngừng được tích trữ cũng không phải của chính bạn; tiền không được sử dụng thì tất nhiên nó càng chẳng phải của riêng bạn. Chỉ khi tiền được dùng rồi, mới là của chính mình, chỉ khi ta biết chia sẻ với cộng đồng xã hội, được mọi người tiêu dùng, thì mới là của mình.
Người trên đời ham giàu có nên tích góp của cải cho nhiều mà không biết cách sử dụng. Thật ra chún ta "đến thế gian này với hai bàn tay trắng" và lại "ra đi với hai bàn tay trắng" và lại "ra đi với hai bàn trắng tay", vì vậy không nên cứ mãi lo tích chứa của cải cho nhiều. Nếu chúng ta có một ít tiền, chúng ta nên góp phần nhỏ ấy làm lợi ích cho xã hội, nhằm giúp cuộc sống của mọi người ngày một tốt đẹp lên. Biết chia sẻ tiền tài cho những người cần giúp đỡ, thì chẳng những mình được hưởng phúc báu ở kiếp này mà kiếp sau cũng được hưởng nhiều công đức, nhân quả nghiệp báo mãi không theo ta như bóng không rời hình.